Sự ám chỉ và từ tượng thanh là hai hình thức nói khác nhau. Chúng được sử dụng trong thơ để mang lại hiệu ứng vần điệu mong muốn.
Sự ám chỉ là việc sử dụng những từ như vậy bắt đầu bằng một chữ cái có âm tương tự. Onomatopoeia là một hình thái diễn đạt khác có thể được sử dụng để mang lại hiệu ứng âm nhạc cho một bài thơ.
Các nội dung chính
- Sự ám chỉ là một thiết bị văn học sử dụng sự lặp lại của các phụ âm ở đầu các từ gần đó, trong khi từ tượng thanh liên quan đến các từ bắt chước âm thanh mà chúng đại diện.
- Sự ám chỉ tạo ra một hiệu ứng âm nhạc và có thể nâng cao tâm trạng hoặc bầu không khí của một bài thơ, trong khi từ tượng thanh bổ sung thêm chi tiết cảm giác và sự sống động cho các mô tả.
- Cả ám chỉ và từ tượng thanh đều có thể được sử dụng trong các hình thức văn học khác nhau, bao gồm thơ, văn xuôi và lời bài hát, để tạo ra ngôn ngữ hấp dẫn và dễ nhớ.
Alliteration vs Onomatopoeia bài thơ
Sự khác biệt giữa phép điệp âm và một bài thơ từ tượng thanh là một bài thơ ám chỉ khai thác âm thanh chữ cái được lặp lại ở đầu các từ được liên kết chặt chẽ, trong khi một bài thơ từ tượng thanh khai thác việc bắt chước các âm thanh khác nhau do động vật, người hoặc bất kỳ vật nào khác tạo ra. Trong ám chỉ, sự lặp lại xảy ra liên tiếp nhanh chóng. Tóm lại, hai thể loại thơ này là kết quả của những cách nói khác nhau.
Các bài thơ điệp âm sử dụng sự lặp lại liên tiếp của các phụ âm khác nhau để tạo hiệu ứng âm nhạc. Có rất nhiều ví dụ mà chúng ta quen thuộc với việc sử dụng ám chỉ.
Một ví dụ hay là cuốn Làm quen với bóng đêm của Robert Frost. Trong một trong những câu thoại như thế này 'Gió nhẹ thổi qua, bọt trắng bay………' Robert Frost sử dụng thủ pháp văn học để mang lại một giai điệu âm nhạc tuyệt đẹp.
Các bài thơ từ tượng thanh sử dụng thiết bị văn học từ tượng thanh xuất phát từ một từ tiếng Hy Lạp có nghĩa là 'tôi tạo ra một cái tên'.
Biện pháp tu từ sử dụng sự bắt chước các âm thanh tự nhiên để mang đến thể loại thơ. Hình tượng này được sử dụng trong các bài thơ thiếu nhi.
Con mèo rừ rừ… nước bắn tung tóe… sử dụng từ tượng thanh. Ở đây, từ gừ gừ đề cập đến âm thanh tự nhiên do mèo tạo ra và tiếng nước bắn tung tóe là âm thanh do nước tạo ra khi nó chạm vào thứ gì đó.
Bảng so sánh
Các thông số so sánh | bài thơ ám chỉ | bài thơ từ tượng thanh |
---|---|---|
Định nghĩa | Những bài thơ ám chỉ hình tượng của lời nói được gọi là ám chỉ không gì khác ngoài việc sử dụng âm thanh lặp đi lặp lại liên tục. | Những bài thơ từ tượng thanh sử dụng những âm thanh bắt chước được tạo ra bởi động vật hoặc đồ vật. |
Các ví dụ | Em là ánh nắng của anh, ánh nắng duy nhất của anh, em làm anh hạnh phúc… | Con mèo gừng kêu rừ rừ khi nghe thấy tiếng nước bắn từ biển. |
Sử dụng | Nó có thể được tìm thấy trong các loại bài thơ khác nhau. | Nó được sử dụng trong các bài thơ của trẻ em. |
Sử dụng âm thanh | Nó sử dụng các từ có âm phụ âm khác nhau. | Nó sử dụng các âm thanh từ tượng thanh khác nhau. |
tính nhạc | Đó là âm thanh lặp đi lặp lại tạo ra âm nhạc. | Đó là những âm thanh bắt chước tạo ra âm nhạc. |
Những bài thơ ám chỉ là gì?
Những bài thơ điệp âm sử dụng các phụ âm hoặc nguyên âm lặp đi lặp lại để tạo ra tính nhạc hoặc nhịp điệu. Âm thanh lặp lại được nhấn mạnh và âm tiết chứa chữ cái được nhấn mạnh.
Sự ám chỉ là việc sử dụng khía cạnh ngữ âm của lời nói, được sử dụng trong những bài thơ như vậy để tạo ra một nốt nhạc hoặc nhịp điệu.
Nó chủ yếu dành cho các buổi biểu diễn vì nó chứa các tính năng âm nhạc. Việc sử dụng ám chỉ đã được sử dụng trong nhiều bài thơ nổi tiếng như Những câu thơ Ailen.
Âm thanh lặp đi lặp lại có thể xảy ra ở đầu hoặc tại bất kỳ điểm nào trong từ. Việc sử dụng sự ám chỉ như vậy được gọi là sự ám chỉ phức tạp.
Trong ám chỉ phức tạp, việc sử dụng các phụ âm không phải là phụ âm đầu cũng có thể được sử dụng để mang lại hiệu quả mong muốn. Các âm lặp lại không được từ chữ cái đầu tiên mà phải từ bất kỳ âm tiết nào trong một nhóm từ.
Tuy nhiên, các tên gọi khác của hình ảnh lời nói có thể gây hiểu lầm.
Những tên như vần đầu hoặc vần đầu gợi ý rằng chữ cái đầu tiên phải là chữ cái phải có vần, nhưng thực tế không phải vậy, vì nó có thể là bất kỳ âm tiết nào có âm lặp lại.
Có rất nhiều ví dụ, chẳng hạn như 'humble house' trong này, chữ cái đầu tiên đang tạo ra hiệu ứng âm nhạc.
Những gì đang có bài thơ từ tượng thanh?
Loại thơ này khai thác sự mô phỏng ngữ âm của âm thanh có thể gợi ra chính âm thanh đó. Việc sử dụng hình ảnh của lời nói là rất phổ biến trong thơ của trẻ em. Thông thường, các âm thanh bắt chước là của động vật và đôi khi là các hành động như giật gân.
Từ tượng thanh có nghĩa là bắt chước âm thanh, là cách dịch thô của từ ghép Hy Lạp. Tuy nhiên, các từ cho cùng một âm thanh có thể khác nhau giữa các ngôn ngữ.
Các từ tượng thanh phù hợp với một nhóm lớn các âm thanh ngữ âm, có thể khác nhau tùy thuộc vào Ngôn ngữ liên quan.
Trong các ngôn ngữ khác nhau, các chuỗi phụ âm hoặc nguyên âm khác nhau có thể được sử dụng để tạo ra từ có âm tương tự tuy nhiên âm đó giống nhau.
Việc sử dụng những bài thơ như vậy có thể được nhìn thấy trong truyện tranh khi chúng khai thác hình ảnh lời nói liên quan đến hành động với lời nói.
Hình ảnh của lời nói cũng có thể được sử dụng trong quảng cáo để tạo hiệu ứng ghi nhớ giúp khách hàng ghi nhớ sản phẩm. Việc sử dụng các thiết bị thơ mộng như vậy là phổ biến trong các quảng cáo.
Tên của một số sản phẩm, chẳng hạn như Fizz, là một ví dụ trong đó từ tượng thanh được sử dụng. Do đó, những bài thơ từ tượng thanh có thể được sử dụng cho nhiều mục đích. Nó gợi ý về tính tự nhiên của ngôn ngữ.
Sự khác biệt chính giữa Alliteration và Onomatopoeia bài thơ
- Những bài thơ ám chỉ sử dụng âm thanh phụ âm lặp lại trong bất kỳ âm tiết từ nào, trong khi từ tượng thanh sử dụng sự mô phỏng âm thanh thành từ.
- Các bài thơ tượng thanh được viết cho trẻ em, nhưng hình thái lời nói cũng có thể được sử dụng theo những cách khác, trong khi phép ám chỉ được sử dụng trong nhiều loại thơ khác nhau.
- Những bài thơ ám chỉ sử dụng âm thanh lặp đi lặp lại để tạo ra âm nhạc hoặc nhịp điệu, trong khi từ tượng thanh sử dụng âm thanh bắt chước trong từ.
- Cả hai bài thơ đều sử dụng thuộc tính ngữ âm của lời nói của con người để tạo ra hiệu ứng mong muốn, nhưng những bài thơ từ tượng thanh dựa trên một thuộc tính tự nhiên của ngôn ngữ, điều này không có trong thơ Điệp ngữ.
- Những bài thơ ám chỉ sử dụng phụ âm hoặc nguyên âm, trong khi những bài thơ từ tượng thanh sử dụng các chuỗi phụ âm khác nhau.
Bài viết lấy một chủ đề phức tạp và trình bày nó theo cách dễ hiểu. Kiến thức là sức mạnh và tác phẩm này chắc chắn sẽ khuếch đại điều đó.
Việc phân tích những khác biệt chính giữa hai loại thơ được thực hiện rất tốt và làm cho sự khác biệt trở nên rõ ràng.
Bài viết mang tính khai sáng và rất nhiều thông tin. Đây chắc chắn là một nguồn tài nguyên tuyệt vời cho những ai muốn tìm hiểu thêm về thơ và lối tu từ trong đó.
Thật ấn tượng khi bài viết đi sâu vào lịch sử và ứng dụng thực tế của các biện pháp thi ca này, đưa ra một cái nhìn toàn diện về chủ đề này.
Tôi đánh giá cao cách tiếp cận của tác giả trong việc minh họa những điểm chính. Bảng so sánh đặc biệt hữu ích để dễ hiểu.
Thật ấn tượng khi bài viết có thể làm rõ những khác biệt, điều này có thể gây nhầm lẫn cho một số người.
Tôi cũng nhận thấy phần giải thích chi tiết về các bài thơ điệp âm và tượng thanh rất thú vị và hấp dẫn.
Bài viết này cung cấp sự so sánh đầy đủ và toàn diện giữa điệp âm và tượng thanh, bao gồm một số tài liệu tham khảo. Một bài đọc rất hay!
Tôi không thể đồng ý hơn, bài viết này cung cấp một phân tích chắc chắn và kỹ lưỡng.
Lời giải thích về sự khác biệt giữa hai hình thức phát biểu rất rõ ràng và nhiều thông tin. Thật tuyệt vời cho những ai muốn hiểu chi tiết về chủ đề này.
Một tác phẩm được nghiên cứu kỹ lưỡng, tôi chắc chắn đã học được rất nhiều về ám chỉ và từ tượng thanh từ điều này.
Tôi thấy các ví dụ cũng rất mang tính khai sáng, chúng đưa ra một bức tranh rất rõ ràng về các khái niệm.